Hồ được xây dựng vào giữa thế kỷ 10 bởi sáng kiến của Kavindrarimathana – Tướng Phật giáo của Rajendravarman II.
Sau đó nó được sửa đổi vào khoảng năm 1200 bởi Vua Jayavarman VII.
Kiến trúc của hồ được xây dựng theo phong cách Bayon.
Xung quanh hồ được bao phủ bởi cây xanh. Vào mùa khô, đôi lúc hồ sẽ cạn nước.
Hồ là địa điểm ngắm bình minh và hoàng hôn lý tưởng.
Kiến trúc đặc trưng đền gồm 2 phần chính.
Phần trên hồ nằm về một phía có kiến trúc đơn giản chỉ gồm bậc tam cấp đi xuống, xen lẫn là hình tượng rằn thần Naga và các tượng sư tử trấn giữ. Phần công trình này cũng bị hư hại nghiêm trọng do chính con người gây ra.
Phần thứ hai chính là kiến trúc giữa hồ chính là nơi để cho Vua đi thuyền ra giữa hồ dùng để giải tỏa ưu phiền. Phần hồ cũng chính là nơi các cung nữ tắm.
Hiện nay, rất nhiều người dân ở đây tới câu cá.
Ở giữa hồ là di tích bằng đá nay đã không còn vì bị thiêu rụi bởi quân Xiêm và Chămpa.
Khung cảnh hoàng hôn thơ mộng của hồ Srah Srang.
Bầu trời đêm ở hồ Srah Srang.
Bình minh đang dần ló dạng.
Khi mùa khô, nước rút hết, phần di tích còn sót lại nằm dưới đáy hồ.
Ngoài chức năng chính là nơi của vua chúa thời Angkor, nó là minh chứng của việc cải tạo thủy lợi và trữ nước cho cả vương quốc Angkor vào mùa khô lúc bấy giờ.
Đây còn là hồ bơi miễn phí của lũ trẻ.