Maison Vespa là một dãy nhà một tầng dành cho gia đình được xây dựng tại một khu vực mới phát triển phía Nam Đà Nẵng. Ngôi nhà được xây dựng trên một lô đất điển hình của Đà Nẵng có diện tích 5m x 20m và bao gồm các diện tích sau: 70 m2 nội thất, 53 m2 sân thượng và 18 m2 sân trong. Nó bao gồm một phòng khách, nhà bếp, một phòng ngủ và một phòng tắm.
Địa điểm: Đà Nẵng
Kiến trúc sư: David Rockwood, Architect
Diện tích: 70 m²
Năm hoàn thành: 2021
Hình ảnh: Nguyễn Quốc Đạt
Tên của ngôi nhà xuất phát từ công trình Maison Citrohan của Le Corbusier năm 1920, mà nó chia sẻ một số mối quan hệ: (1) một dạng hộp đơn giản, (2) được thiết kế có tính đến việc đúc sẵn, (3) sử dụng công trình xây dựng tiêu chuẩn địa phương – khung bê tông cốt thép với khối xây – do thiếu nguồn sẵn có tại địa phương, (4) kích thước nhỏ và sử dụng không gian hiệu quả, và (5) nhằm vào thị trường “giá cả phải chăng”. Maison Vespa nhỏ hơn Maison Citrohan và phản ánh việc sử dụng xe máy (so với ô tô) là chủ yếu ở Việt Nam.
Đà Nẵng thường nóng và ẩm trong cả năm và việc duy trì sự thoải mái về nhiệt cho nội thất là một thách thức nếu không sử dụng điều hòa nhiệt độ. Việc che nắng cho các khe hở và đường bao xây nhà được thực hiện bằng các thiết bị che nắng ngang và dọc. Các luồng gió làm mát có thể thổi theo chiều ngang xung quanh và qua lõi trung tâm, và theo chiều dọc từ cầu thang lên mái nhà.
Vật liệu xây dựng chủ yếu là bê tông, được đổ tại chỗ thành các dạng ván ép phủ.
Các đường dẫn điện và đường ống dẫn nước được che giấu bên dưới hoặc trong các tấm sàn và trong các bức tường hốc xây. Các bức tường khoang AAC cách nhiệt chèn kín khung bê tông và giúp giảm thiểu sự truyền nhiệt trong điều kiện hiện tại của chúng. Gỗ cứng nhiệt đới được sử dụng để làm cửa trượt và cửa có mái che, đồ nội thất và các tấm chắn có thể điều chỉnh bằng gỗ. Việc lựa chọn vật liệu mong muốn thể hiện trực tiếp bản chất, cung cấp độ bền và hiệu suất với chi phí hợp lý.
Thiết kế ngôi nhà ám chỉ khái niệm của Le Corbusier về “yếu tố tiêu chuẩn” hay vật thể phức tạp. Ngôi nhà được định vị như một công cụ mặc dù không phải theo nghĩa thuần túy là công cụ. Thay vào đó, nó mong muốn trở thành một công cụ tương tự như một tách trà được sử dụng trong một buổi trà đạo. Ngôi nhà được coi như một cái bình khiêm tốn để cho phép diễn ra một nghi lễ bình thường, một cuộc sống giản dị.
PV/archdaily